Showing posts with label Mang Viên Long. Show all posts
Showing posts with label Mang Viên Long. Show all posts

Friday, September 12, 2014

Tùy H Để Được Vui - Mang Viên Long
tạp bút

Viết tặng HN & học trò…


          Tôi vẫn thường nghĩ, “mỗi ngày hãy chọn cho mình một niềm vui” (TCS) để không cảm thấy cô độc, và đời sống có thêm ý nghĩa - tức là phải “chủ động” tìm cho chính mình ít ra “một niềm vui” cho một ngày còn sống; đó là điều mà tôi tin, nếu ai quan tâm tìm, ắt sẽ có. Không khó. Niềm vui không có kích thước nhỏ lớn, không tùy thuộc vào bất cứ một điều kiện vật chất nào cả! Một ngày sống mà không hề có niềm vui nào, có lẽ  sẽ trống trải và buồn thãm biết bao?

Wednesday, September 10, 2014

Lời Nói Độc Ác - Mang Viên Long
tạp bút                  
   
               Từ thuở “biết nói” và “biết đọc” - có lẽ, tất cả chúng ta đều được nghe  câu ca dao nhắn gởi của ông bà cha mẹ rằng:“Lời nói không mất tiền mua/Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”; nhưng hầu như không phải tất cả đều “nhớ và làm” theo lời dạy đơn giản mà vô cùng cần thiết cho đời sống ấy, mà nhiều khi đã “bỏ quên” dần…

Monday, September 8, 2014

Hãy Làm Ngay Khi Có Thể - Mang Viên Long
tạp bút

          Tôi quen một người bn văn, vốn là một nhà giáo - lớn hơn tôi bảy tuổi, nhưng là chỗ anh em rất thân tình; anh vẫn thường về quê ăn giỗ - ghé nhà rủ tôi cùng đi, nhưng tôi chưa “có duyên ăn giỗ” với anh! Đến tuổi 74 anh có 3 tác phẩm đã xuất bản: Hai tập tản văn và một tập thơ. Anh còn có bản thảo một tập thơ rất mong được giới thiệu, nhất là khi anh cảm thấy sức khỏe không ổn định! Anh có lần tâm sự với tôi, nhưng có lẽ vì công việc đa đoan - những người con anh không mấy quan tâm. Tôi chắc tất cả đều nghĩ: Hãy cứ từ

Saturday, September 6, 2014

Khổ Đau Lớn Nhất Là Gì? - Mang Viên Long
tạp bút                            

           Trong đời sống thường nhật, có đôi lúc “trà dư tửu hậu” hay ngồi suy nghiệm một mình, chúng ta cũng thường thắc mắc tự hỏi: “Khổ đau lớn nhất của đời người là gi?” - và có lẽ, sẽ có nhiều câu trả lời, đại loại là do tình dục (& tình yêu), do sân giận, do đói khát, do bệnh tật hay do sự sợ hãi (vv). Những lời giải đáp đơn giản, tùy theo mỗi hoàn cảnh, và sự nhận thức của mỗi người như vậy, không phải là không

Friday, September 5, 2014

Tôi Đến Với Phật - Mang Viên Long 
 tạp bút

tranh Đinh Cường
          Tôi đến với Phật do những gặp gỡ tình cờ - mà sau nầy ngẫm lại, tôi gọi là “duyên ngẫu nhiên mầu nhiệm”!
           Tôi mồi côi cả cha mẹ từ thuở lên tám, nên không có ai dạy dỗ nhiều điều, lại gặp thời kỳ kháng chiến với Pháp (1945 - 1952) gian khổ, nghèo đói. Cơm không đủ no, quần áo không đủ mặc, sinh mạng luôn bị đe dọa ngày đêm bởi những trận bom, trận càn của giặc Pháp từ mạn biển Qui Nhơn, Đề Di…Đình chùa vắng hoe, tiêu điều, không ai dám lui tới. Mọi sinh hoạt tôn giáo đều bị gạt bỏ. Chúng tôi sống ngơ ngác từng ngày…

Saturday, July 19, 2014

Lão Tư Kéo - Mang Viên Long
truyện ngắn

Tên “Tư Kéo” có lẽ do người nào đó đã đặt cho lão, nhiều người nghe và gọi theo - trở thành “tên tục” của lão chăng?. Thật ra, không ai chịu bỏ thời gian để dài dòng hỏi thêm “tên chữ” của lão là gì, người làng nào, bao nhiêu tuổi, gia đình vợ con ra sao (v.v) bởi  lão chỉ tạt qua, dừng lại mươi lăm hai chục phút để mài giúp con dao chiếc kéo thôi, không ai “ngó” đến lão kỹ. Ngó vào đời mình còn chưa có thời gian, huống hồ ngó vào người khác - nhất là một lão già lang bạt, vô danh?  Phần lão Tư Kéo chỉ im lặng, cắm cúi làm việc, hay cười khà khà khi có ai bất chợt gặp lão đang hành nghề bên vỉa hè cất tiếng hỏi. Lão nghĩ thầm, ai gọi lão là gì cũng được cả. Đẹp xấu gì ở cái tên, mạng sống đây còn chưa ra gì! Và lão cứ thản nhiên sống thấp thoáng, lẻ loi, bên cạnh dòng đời phố chợ xô bồ như một cái bóng…

Friday, July 18, 2014

Giọt Nước Mắt Muộn Màng - Mang Viên Long
Truyện Ngắn
  

Tính đang đứng xớ rớ trong phòng, cạnh giường nằm của ông Kế, thì điện thoại trong túi quần đổ chuông. Đưa tay lấy điện thoại ra khỏi túi quần, nhìn lướt lên mặt điện thoại, là cuộc gọi của Thảo; Tính bỏ ra khỏi phòng.

Thursday, July 17, 2014

Gia Đình Lão Lượm - Mang Viên Long    
truyện ngắn

 -   Suốt tuần lễ nay ông không nghe thiên hạ nói gì thật sao? - Bà Lượm nhìn đăm đăm vào mặt chồng, chờ đợi một sự đồng tình.
      -         Không! Lão Lượm đáp tỉnh khô.
      -        Hai lỗ tai ông có bị điếc không? - Giọng bà Lượm bắt đầu nổi khùng.
      -         Không!