Showing posts with label Trần Dzạ Lữ. Show all posts
Showing posts with label Trần Dzạ Lữ. Show all posts

Wednesday, June 11, 2014

Anh Có Quên Đâu - thơ Trần Dzạ Lữ










Anh có quên đâu giọng Huế của mình
Có cái túi thì kêu là cái  “ bọc “
Ở trong “ bọc “ có tình là báu vật
Không hề rời, dù lắm lúc tử sinh…

Saturday, June 7, 2014

Bài Thơ Tặng Chị Ở Đà Nẵng - thơ Trần Dzạ Lữ



Gửi chị Lê Thị Ái Niệm





Đứa lang bạt mà giờ đây tóc trắng
Phiêu linh về Đà Nẵng một đêm xanh
Gặp lại chị- người xưa, nay tri kỷ
Ngở như mơ ! Ngơ ngác hương Quỳnh …

Wednesday, June 4, 2014

Anh Dắt Em Về Huế - thơ Trần Dzạ Lữ
  









Anh dắt em về Huế
Tắm mùa trăng yêu thương
Mùa này hương hoa bưởi
Ngan ngát đến se lòng…
Hẹn Về Với Trúc Giang - Trần Dzạ Lữ
Tạp bút



                    1. Trúc Giang là thị xã của tỉnh Bến Tre-ngay từ thập niên 60 tôi đã yêu thị xã ấy .Yêu chỉ vì cái tên nghe thật dịu dàng, thơ mộng. Tôi đâu biết ở đó có một người con gái yêu tôi qua thơ văn đăng trên một tạp chí văn chương .Sau này khi nhận biết thì đã muộn màng…
Bài Thơ Viết Lúc Nửa Đêm - thơ Trần Dzạ Lữ










Sẽ không còn tin nhắn lúc nửa đêm
Sẽ không còn nghe điện thọai giữa trưa-trờ-
trưa-trợt
Bởi vì đây là sự thật
Mình đã chia lìa nhau…

Tuesday, May 20, 2014

Anh Sẽ Đưa Em Về - thơ Trần Dzạ Lữ

Rồi anh sẽ đưa em về Phò Trạch
Găm một đời yêu dấu ở trong tim
Chợ huyện mừng vì không còn ngăn cách
Người bên ni bên nớ thuở yên bình !

Friday, May 16, 2014

Đầu Năm Nói Chuyện Với Vợ - thơ Trần Dzạ Lữ

Bốn mươi năm cứ bịn rịn bên người
Ôi Bồ Tát của lòng anh lúc đến
Bốn mươi năm có lúc tình nín nhịn
Khi lìa đời, đâu biết trước ai đây?

Thursday, May 15, 2014

Ngày Vẫy Biệt Khu Rừng Mơ Tuổi Nhỏ - thơ Trần Dzạ Lữ

                              










Ngày vẫy biệt khu rừng mơ tuổi nhỏ
Ta thật tình đau xót đến vô biên
Nghĩ lần đi là nghìn trùng cách biệt
Còn bao giờ trở lại nữa đâu em ?

Wednesday, May 14, 2014

Cuối Năm Nghe Tiếng Còi Tàu Nhớ Mẹ - 
                                           thơ Trần Dzạ Lữ









Mẹ ơi, nghe tiếng còi tàu
Lòng con như có mối sầu đâm ngang!
Quê Nhà chắc sắp sang xuân
Vườn xưa hương bưởi thơm lừng phải không?