Anh Sẽ Đưa Em Về - thơ Trần Dzạ Lữ
Rồi
anh sẽ đưa em về Phò Trạch
Găm
một đời yêu dấu ở trong tim
Chợ
huyện mừng vì không còn ngăn cách
Người
bên ni bên nớ thuở yên bình !
Và
mình sẽ có một khoảng trời riêng
Để
khai sinh một thiên đàng mơ ước
Như
đôi chim chực chao về phía trước
Ta
liền cành liền cánh phải không em?
Giây
phút nào rồi anh cũng không quên
Em
thủy chung mặc áo màu tím Huế
Rất
tím Huế cả lời người thỏ thẻ
Chiều
ngoại thành không nửa bước rời em…
Mỉnh
tựa vào nhau để nhìn sao đêm
Anh
sẽ chỉ một ngôi sao sáng nhất
Sáng
rạng rỡ mà tấm lòng chân thật
Ngôi sao
này chính là bóng hình em!
Đâu hôn
phối , vậy mà bạn thân quen
Cứ gọi
mình là đôi sam quấn quýt
Cuộc
hành trình sẽ tuyệt vời đoạn kết
Không
cau trầu cũng đỏ nụ nhân duyên…
Anh đưa em về một cõi vô biên
Nơi Huế
thương tím màu hoa Phò Trạch
Lý qua
cầu mềm lòng câu em hát
Và thơ
tình anh mọc cánh bay lên…
Trần Dzạ Lữ