Thursday, February 13, 2020

Viết Giữa Cơn Say – thơ Lê Nguyễn


Lưu niệm với Hùng Vĩnh Phước-- chiều vui giao cảm, Oct. 21, 2019 @ San Jose





Có bao giờ bạn nghĩ
thơ ghi giữa cơn say
sẽ không lời hoa mỹ
chỉ ý lời đắng cay?

Có lúc nào bạn hiểu
nỗi niềm người ra đi
chẳng thể lời cường điệu
mà chính tiếng sầu bi!

Đêm uống rượu một mình-- tim buốt nhói
Bầu bạn thân, sơ trôi giạt nơi nào?
Nhắp ngụm rượu sầu, nhấm mồi mong đợi
Ký ức quay cuồng tình cảm khát khao…

Ai biết giờ này giữa khuya phiền muộn
Đơn côi xứ người có kẻ mắt cay
Tôi yếu đuối để dòng sầu trôi cuốn
Mắt đỏ, môi mềm—nào biết mình say?

Chập chờn dáng xưa người quên, kẻ nhớ
Chắp vá yêu thương kỷ niệm êm đềm
Nhớ gót giày mòn gõ nhịp đường đêm
Rời hội thơ khuya về căn gác nhỏ

Nhớ rõ như in quán vắng ven đường
Ngã ba Huyền Trân, số 1B ấm cúng
Phút vét túi chung từng đồng bạc lẻ
Mong kéo dài dây thân ái đêm vui…
Đây chút tình thơ—đâu qua lửa nhớ
Nay bếp tình lặng ngắt chỉ mình tôi?

Quê cũ xa rồi
mẹ già không còn nữa
bạn bè dần chia phôi
chiều đêm ai tựa cửa?

Những vỏ bia lăn lóc
nghe chừng trổi dậy hồn
như cùng tôi muốn khóc
như lòng tôi thương mong!

Lê Nguyễn