Một mình ly cà phê quán vắng
Đêm Pleiku thả sợi sương
buồn
Môi người xưa một đời
chát đắng
Ta xa nhau rồi sáng mai nụ
hôn.
Có phải em và mùa hè
Núi vây quanh nỗi nhớ
Trái tim người mọc rêu
Thả bên ai chùm bộc phá .
Tình rồi em có phôi pha
Treo lên cây niềm đau thập-tự
Lời cầu kinh im lặng phía
nhà thờ
Những con đường
những cặp tình-nhân chờ đợi
.
Màu sương lạnh quanh đây
bảng lảng
Tôi, Pleiku mây nước mênh
mông
Dưới mưa đèn nhà người ngắt
quảng
Len lén niềm đau chà xát tận
lòng .
Đêm ngồi quán đợi em về
Nổi nhớ bò dài hốt hoảng
Biển rộng hồ sâu tấc lòng
Pleiku
Phố ngủ quên con đường da
diết lạnh .
Mù tăm lối quay về quê cũ
Em bây giờ thả bước nơi
nao?
Đóng cửa bên ai quắt quay
nỗi nhớ
Linh-hồn tôi xiêu lạc cõi
đi về .
Pleiku vội chôn huyệt mộ
tình sâu
Hình như đêm qua mưa tới
vội
Người còn ở lại níu đời
nhau
Có còn hai mắt ngập ngừng
lệ nhỏ .
Ngậm ngùi tôi cả đời cay
xót
Bài thơ thay bản di-chúc
cuối cùng
Bu quanh quán khuya bầy rắn
độc
Nghĩ về một nghĩa-trang,một
thuở hư-không .
Đêm đi qua phố ngủ Pleiku
buồn ...
Huy Uyên