Ký Ức Mùa Đông - thơ Huy Uyên
Em cầm chi mắt lá
Để nắng hanh vàng cuối đông
Để tim ai tan vỡ
Cầm giữ cơn mưa mối tình .
Nỗi buồn bò dài
Ngủ mê từng từng sợi tóc
Em bỏ lại bên bờ
Chiếc bóng tình-nhân đứng khóc .
Giá như em đừng đi từ đó
Tôi về đóng cửa một mình
Suốt đời hoài mắc nợ
Ngọt đắng, xé cay môi hôn .
Còn lại em và đám mây trời
Xoay quanh từng cơn lốc bão
Nước mắt hoen mi
Nặng lòng mối tình xưa cũ .
Đường người lối về đầy dốc
Tiếng hát trong quán rượu buồn
Cạn thôi chén ly-bôi ngày trước
Chia tay cuối cùng về để tang .
Em u-hoài từng đoạn "silent night"
Bên ngoài bụi dã-quỳ vàng rực
Nửa đêm vội vã chia hai
Dưới chân đám rêu cỏ mọc .
Tình em rồi một ngày xa khuất
Đâu đây còn vẳng tiếng gọi người
Nữa đời đem tình đem bỏ
Con tim vờ chết trôi .
Hình như mùa đông đã về !!!
Huy Uyên
(đông 12-2016)