Khoảnh Khắc Yêu Người - thơ Trúc Thanh Tâm
Ta đang sống
trên muôn ngàn giả dối
Bận lòng
chi lớp người ngợm đời thường
Nhà quyền
quý và những nơi mạt rệp
Bao trò
đùa luôn vướng bận tai ương
Nhậu chỗ
kín để nhìn tình xanh đỏ
Nhậu vỉa hè
mát mẻ gió năm non
Rượu,
thuốc lá dẫu biết là chất độc
Nhưng giết
người chậm hơn những môi son
Hai thế kỷ
biết bao điều nghe thấy
Ngồi bên
em trời đất cũng quên sầu
Rót đi em
nụ cười từng ly cạn
Nợ tang bồng
đeo đẳng tới mai sau
Đời hụt hẫng
bởi quá nhiều biến cố
Chớ viễn
vông cho đậm đặc nỗi buồn
Khoảnh
khắc yêu người khó mà tìm lại
Ân hận để
rồi tóc cũng pha sương
Năm châu bốn
biển người dưng cả
Tính toán
chi cho mất nghĩa mất tình
Hãy yêu
thương cho đời thêm ý nghĩa
Đâu phải
nhúng chàm rồi mới nghe kinh
Còn nước mắt
xin một lần được khóc
Dìu dắt
nhau qua bể khổ cuộc đời
Biết người
biết ta chưa yên để sống
Vô lý cứ
hoài tồn tại, em ơi!
TRÚC THANH
TÂM
( Châu Đốc )