Hoa Lục Bình Vẫn Tím
- thơ Trương Thị Thanh Tâm
Không có anh mặt trời đi trốn ngủ
Ngày âm u mưa chợt đến chợt đi
Gío cuối thu len bờ lá thầm thì
Bước chân vội cô đơn về ngõ vắng
Không có anh hướng dương buồn đợi nắng
Để vàng thêm từng cánh phía mặt trời
Áo trắng ngày nào giờ đã xa xôi
Cánh bướm bay đâu rồi?...Chưa trở lại
Không có anh ánh mắt buồn hoang dại
Nghe tiếng chim bìm bịp gọi đồng trên
Mùa lúa thơm cầu tre nhỏ gập ghềnh
Nón che nghiêng áo bà ba thấp thoáng
Không có anh hồn nghe sao hoang vắng
Tóc bay bay lãng đãng áng mây chiều
Đường quen xưa trở gió lạnh liêu xiêu
Trong nỗi nhớ mùa xuân còn vương vấn
Ta xa nhau để quên thời lận đận
Tuổi đam mê dừng lại giấc mơ đầu
Chút hành trang cho hạnh phúc mai sau
Quên hay nhớ thì cũng xa vời vợi
Không có anh biết ai chờ ai đợi
Bóng con đò đã khuất dạng mù u
Cách một dòng sông, văng vẳng lời ru
Còn nơi đây hoa lục bình vẫn tím.
Trương Thị Thanh Tâm
Mytho