Xướng Họa Thơ - Sông Thu, Hữu Hảo,
Cao Bồi Già,
Thy Lệ Trang, Văn Thanh, Như Thu, Tâm Thành,
Thục Nguyên, Trần Lệ Khánh-Trúc Lệ, NS
NÍU ÁO XE ÔM
Nàng thơ tung tẩy ngự xe ôm
Thẳng hướng Tân Bình đến Hốc Môn
Ầm ĩ bên tai còi rú rít
Mịt mù trước mặt khói tràn tuôn
Nhấn ga lạng lách, tài hưng phấn
Bạt viá co ro, khách hết hồn
Thấp thỏm lo âu mồm niệm Phật
Hai tay níu chặt áo xe ôm.
Sông Thu
CÒN ĐÂY KỶ
NIỆM
Đằng đẳng mấy năm chẳng được ôm
Giờ đây vi vút tận khuê môn
Bấy lâu cách mặt bao điều ước
Một buổi châu đầu vạn chuyện tuôn
Hội ngộ đôi bên lòng sảng khoái
Chia xa hai phía dạ vô hồn
Lối về chẳng kịp chờ xe buýt
Lại đón đầu đường xe chạy ôm .
Hữu Hảo
THẾ MỚI LÀ “ÔM”
Chả muốn níu ghì áo xế ôm
Gặp tay cầm lái “giỏi” chuyên môn
Vượt băng đèn đóm không cần chấp
Luồn lách người xe cứ thế tuôn
Tung tẩy bác tài tung nút áo
Thất kinh hành khách thất thần hồn
Thì ra đời gọi “anh” là thế...
Chẳng muốn
mà ta cũng phải … ôm!
CAO BỒI GIÀ
13-03-2016
Y ĐỀ
Thân tặng chị SK và ST
( Họa 4 vận )
Nhiều anh ao ước " các nàng" ôm
Sung sướng như cùng vượt vũ môn
Dẫu biết một lần thôi nhớ mãi
Dù rằng trọn kiếp sẽ xa luôn
Bụi đường phố thị cay nồng mắt
Nắng gió Sài đô rét mướt hồn
Đến chặng ổ gà ôi thích nhé
Xin người hãy xiết chặt vòng ôm.
Thy lệ Trang
LỠ ÔM
Lỡ sinh phận gái phải đành ôm
Thăm bạn đường xa tận xóm Môn
Cho dẫu hai nàng xe độc mã
Cũng là bốn bánh khói trào tuôn
Bác tài dông thẳng không thương tiếc
Ai nấy trông theo cũng điếng hồn
Trót lỡ một lần mà bạt vía
Từ nay đã biết cái mùi ôm.
Văn Thanh
KHỎI ÔM
Đâu có thân tình vẫn thích ôm
Như là gặp gỡ bạn đồng môn
Quên dừng đèn đỏ hân hoan phóng
Lại thấy xe nhiều vội vã tuôn
Tài xế đánh liều nên xả tốc
Hai cô lo lắng sợ kinh hồn
Trở về nhắc nhở thôi chừa nhé!
Điện thoại ới ời khỏi phải ôm.
Như Thu
CHỊU KHÓ ÔM
Mắc cỡ đôi khi cũng phải ôm
Khoai ăn đõ đói đợi gì môn
Cực lòng nhờ vả nên không nói
Bất đắc thôi đành chẳng dám tuôn
Mạng sống con người treo sợi chỉ
Miếng ăn manh áo bán linh hồn
Ngồi lên xế nổ tài thường nhắc
Quý khách vui lòng chịu khó ôm
Tâm Thành
NGẠI NGÙNG
Đâu dễ dàng gì nói chuyện ôm?
Khó hơn đưa bóng lọt cầu môn
Tìm ra ý tưởng, mồ hôi đẩm
Chắt lọc nội dung, mắt lệ tuôn
Hoa đẹp thì ai không đắm sắc?
Thơ hay khiến dạ thích mê hồn
Thế nhưng sức lực nay tàn tạ
Cho kẹo cũng đành chẳng dám ôm.
Thục Nguyên
LẠI ĐƯỢC
ÔM...HI ..HI...
Phước đức
" Chàng xe" bỗng được ôm...
Vi vu ngây
ngất...chẳng về Môn !
Lạc đường
tài xế xăm xăm thắng.
Hoảng vía
Nàng thơ giọt giọt tuôn.
Vội
vã "Giấc Mơ" qua Thới Hiệp.(*)
Thảnh thơi
người ngọc nhẹ tâm hồn.
Tay ngà bấm
máy theo lời dặn...
Ôi ! Lão
Bà Bà...Đón ăp ôm.
Trần Lệ
Khánh--Trúc Lệ.
15-3-2016.
(*) Xe Honda Dream
GIẤC MƠ ÔM
Đàng hoàng chễm chệ bíu nhau ôm
Tưởng cưỡi ngựa ô vượt Ngọ Môn
Một giấc mơ hoa nhàn nhã quá
Hai nàng Tôn nữ vội vàng tuôn
Doc ngang đường sá chèn muôn lối
Trên dưới cộ xe kẹt điếng hồn
Cứ nghĩ chu du miền lạc cảnh
Bồng lai trên nớ gặp tiên ôm!
NS