L ục Bát Buồn - Tuyền Linh
hóa thạch
từ trong tận tuyệt cuộc chơi
tôi đi rao bán nụ cười trên môi
quanh tim một mớ bùi nhùi
tôi đem chà xát cho nư nỗi niềm
máu từ tâm thất, thưa em!
chảy ra mấy ngã để mềm lòng đây?
khi nào hóa thạch…cho hay
để tôi chôn nỗi vơi đầy buồng tim
nhìn lại
tôi về lục hết chiêm bao
xốc tung tiềm thức thuở nào ái ân
vô tư đi giữa hồng trần
chợt hay ngày tháng cứ lần lượt trôi
chừ đây tôi còn lại tôi
tám cơn gió chướng đến hồi phong thân
oằn vai tôi gánh phong trần
bao giờ mới hết nợ nần đây em?
lênh đênh
vay nhau chi một chữ tình
để hoa để bướm rập rình đời nhau
biển tình đâu biết nông sâu
thuyền tình chèo chống bặm môi nghẹn lòng
lênh đênh trên sóng phiêu bồng
xác thân cổ tích còn trông mong gì
bây chừ khua mái chèo đi
chở theo một khối sầu bi lạnh hồn
tuyền linh