Ngắm Hoa Thu Nở - thơ Cao Mỵ Nhân
Tình cờ gặp lại nàng thơ
Bốn mươi năm tưởng giả vờ ngủ quên
Giấc sầu miên kín môi em
Bỗng hoa thu nở ngát thềm sắc hương
Nàng thơ tươi mát giữa sương
Hóa ra mộng mị còn vương nơi này
Cánh hồng lẫn với khói mây
Hỏi thăm thiên hạ tháng ngày thong dong
Cười rằng ngày tháng mênh mông
Yêu thơ thì phải thu phong lá vàng
Bây giờ lãng đãng mùa sang
Tình xưa vẫn đẹp từng trang chữ người
CAO MỴ NHÂN
(Lãng Đãng Vào Thu)