Thơ Của Thời Trăng Mật - Sương Biên Thùy
tặng TRĂNG xí xọn
THƯ TRẢ LỜI NGƯỜI HỌC TRÒ
Cảm ơn trò đã có lời hỏi thăm
Dẫu chút chút, hà tiện lời, sợ tốn tiền điện thoại
Nhưng dù gì, thì cũng mát, mát cái lòng già
Thầy cảm ơn trò thêm chút chút.
Phần thầy, trò cứ coi như mồ yên mã đẹp
Từ trở đi thầy đã chôn thầy
dưới ba tấc đất, thầy không buồn không vui
Dưới ba tấc đất thầy bạn bè cùng giun dế.
Sáng, nàng GIUN mời rượi
Trưa, nàng ĐẾ mời mồi
Chiều, nàng CỎ CÂY yến tiệc
Tối, có trăng sao vũ hội, nhảy tá là, cào cào
Vũ điệu gì, thấy không biết
Suốt đời thầy, thầy có biết nhảy chi mô tê.
Trò muốn lúc nào về thì về
Tóc, râu, thầy để dành cho trò
Khi về, trò muốn làm gì thì làm
Khi về, trò muốn dùng vào việc chi cũng đặng.
Thầy cư xử với trò như rựa
Đã sướng chưa ?
BÀI THƠ THỨ HAI, CHƠI LUÔN
Bài thơ thứ hai chơi luôn là tựa để bài thơ này
Cái quan trọng của bài thơ không phải là cái tựa đề
Mà là cái hồn thơ chất ngất như máu trào
Mà là cái, thầy yêu trò đến tận cùng khoái cảm.
Thầy yêu trò nhưng trò cứ tại vị bên nớ
Sáng ngủ muộn, trưa shopping, tối dancing
Trò phơi phới hương sắc, thơm lừng thịt da
Khối thằng đại gia đại náo tới ta bà.
Trò đừng về, cái quan trọng là trò đừng về
Để bên này, tưởng nhớ trò, thầy làm thơ như khùng
Trò về, hồn của thầy không còn khung nữa
Thơ thầy, thiếu khùng, thơ làm sẽ lung tung.
CHƠI LUÔN BÀI THƠ THỨ BA
(Chơi luôn bài thơ thứ ba, cũng là tựa đề bài thơ thứ ba)
Trò biết không, trò đã hại thầy rồi đó
Từ trò đến, thầy như bị THẦN THƠ ám
Thầy làm thơ như trò chơi ảo thuật
Thơ đâu rút ruột ra ào ào
Như sóng ba đào, ào ào tuôn thơ.
Nhưng đề an toàn cho cả hai thầy trò
Đêm đêm, thầy trò mình phải xa thật xa
Khoảng cách, ít lắm là bằng một chiếc gối ôm
Hãy xem chiếc gối như BỨC TƯỜNG BÁ LINH.
Khi nào trò muốn ngủ cứ ngủ
Khi nào thầy muốn quậy cứ quậy
Sao đừng để làm đau nhau
Đau chút chút thì chả sao.
BÀI THƠ LÀM VƯỜN LÀ BÀI THƠ THỨ TƯ TRONG NGÀY
Đêm qua trời mưa mà trời mưa rất hung
Sáng nay, khoi tưới nước
Tháng này, bill nước nhẹ hều
Tiền còn lại mua thêm cho trò milk chocolate.
Buổi sáng ra vườn hồng
Nhin hồng như nhìn gái
Nụ hồng nở, thơm mùi đàn bà
Nụ hồng tầm xuân, thơm hương con gái.
Nhụy hồng e ấp như tuổi teen
Loạng quạng là đi tù
Nước Mỹ dễ mà khó
Dẫu em cho, mình cũng cố diet.
Chết tiệt di, mấy con bướm
Hồng ông, sao mày hút nhụy
Nhụy hồng ông là của ông
Để đó cho mũi ông làm việc.
Di chết đi mấy thằng già mất nết
Sao cứ leng pheng vườn trăng của ông
Vườn trăng ông là vườn địa đàng không trẻ cũng
không già
Nơi ông sống và nơi ông sẽ chết
Ha ha ha
Nam Mô A Di Đà Phật.
SƯƠNG BIÊN THUỲ
20/6/2014