Friday, February 6, 2015

Vẫn Là Thơ, Vẫn Là Tình Yêu, Vẫn Là Cuộc Đời 
                                             - thơ Lê Mai Lĩnh









Vẫn làm thơ đều đặn mỗi ngày
Dẫu trước tách cà phê
Hay trên những vòng xe đạp thồ cọc cạch
Lúc thả hồn theo khói thuốc lâng lâng
Hay lúc hùng hục thở như trâu thở
Lúc xuống dốc êm êm gò tay lái êm êm
Quả tình nguy hiểm thật
Hay lúc lên cầu (Trương Minh Giảng) còng lưng thâh ngựa già mỏi vó
Lúc say khướt cần câu hay lúc tĩnh tâm như một gã ngồi thiền
Thơ ta vẫn làm như ta vẫn ăn vẫn thở
Mặc những linh tinh tế tóai cuộc đời
Ta để ngòai biên cương thơ ta
Riêng em, một chỗ ta dành
Là trái tim và thơ ta đó
Hỡi em, người tình đẹp như một câu truyện ngắn
Tuyệt vời
Em, bà tiên thời thơ ấu
Đã cho ta nguồn thơ bất tận
Ta gọi tên em cho đỡ đói
QL!

Vẫn làm thơ đều đặn mỗi ngày
Vẫn tính tóan từng đồng hơn thiệt
Rất hào sảng bao cho bạn năm bẩy trăm đồng một cữ nhậu
Nhưng cũng sẵn sàng nổi giận vì một hai đồng bị tính gian
Ôi cuộc đời sao quá nhiều khuôn mặt
Ta chẳng thể hình dung.
Nếu có một sáng nào báo đưa tin
Về một người đàn ông nhảy cầu Bình Lợi
Chàng mang theo nỗi bí ẩn của đời mình
Đừng bao giờ em nghĩ đó là anh
Dẫu nỗi cô đơn triền miên của anh, em đã biết
Và một đời trên vai như đá tảng anh mang
Nhưng từ có em, anh là kẻ yêu đời nhất
Trên những vòng quay xe đạp mỗi ngày, anh thấy em
Trước những đồng tiền dành dụm mỗi ngày, anh thấy em
Anh thấy em trên mỗi trang giấy bày ra trước mặt
ở đó, anh vẽ trái tim anh
trên đó, anh vẽ chân dung em
nhưng anh sẽ chẳng bao giờ nói về hạnh phúc
vì hạnh phúc là điều không bao giờ có thật
anh cũng sẽ chẳng bao giờ nói về sự thủy chung
phòng những bất trắc của cuộc đời mà chúng ta không thể lường trước được
phải thế không em.
Khi yêu, anh kỳ cục quá, phải không em
Đi đứng nói năng tòan những điều khó hiểu
Lúc dại khờ như một đứa trẻ thơ
Lúc ranh ma, đáo để như một con cáo già
Trong đầu có sạn
Lúc dễ thương, nói toàn văn chương bóng bẩy
Lúc bốc đồng, chợt vui, văng tục một cây
-ghét anh quá
-ghét anh ghê
-anh giết em rồi

(Bài thơ làm tới đây hết ý. Xin cáo lỗi với cuộc đời.)

Lê Mai Lĩnh