Rượu Xuân - thơ Võ Văn Yên
Tặng các bạn Việt Hán 71-75
1. Ta trồng cây đước ta chơi
Nghe đất mộng
mị nghe trời chiêm bao
Ngàn năm biển
biếc lao xao
Thắp từng chồi
lửa thổi vào hồn quê
2. Hôm qua bạn đến chơi nhà
Mang theo bầu rượu gọi là rượu quê
Nâng li hề! Nâng li hề!
Trăng chênh chếch bóng đi về ngả nghiêng
Bao giờ cho đến tháng giêng
Bỗng nghe lộc biếc bên hiên thì thầm
3. Vội chi mai nở tứ tung
Mới hăm bảy tết vàng bung hết rồi
Mấy cây còn lại bồi hồi
Ngậm ngùi ngơ ngẩn đâm chồi tiếc xuân
4. Vui xuân uống rượu mấy ngày
Một mình mình uống mình say một mình
Say một mình ới hết mình
Say hai mình chỉ nửa mình mà thôi
5. Tình cờ gặp lại cố tri
Bên đường ghé vội mấy li rượu nồng
Bạn cười uống cạn bão giông
Uống cho nghiêng ngả biển đông mới về
Chiều chưa tím nửa vườn chè
Trăng chưa vàng nụ sau hè đã say
6. Bạn tôi mộng mị si tình
Ôm gốc mai ngủ một mình dưới trăng
Gió lay mai rụng vàng sân
Bạn tôi tỉnh mộng mơ gần mơ xa
7. Một hôm ngọn gió vô tình
Chạm lên phiến đá hóa thành nụ hôn
Tựa hồ ta đến bên con
Chiều chiều cắp rổ lên cồn hái hoa.
Tay thon mấy cánh huy tà
Rằm xuân một đóa theo ta cùng về
8. Hôm qua xiêu bụi vẹo bờ
Trăng nghiêng sao ngả ngẩn ngơ chén quỳnh
Sáng nay thức dậy giật mình
Nhìn mình mình vẫn là mình hôm qua
9. Nâng li uống cạn đất trời
Đường trần xuôi ngược ai người tri âm
Chột nghe rừng rú nảy mầm
Sóng xô bờ đước rì rầm biển xuân
võ văn yên
võ văn yên