Friday, December 28, 2012

TÌNH  QUÊ  GỌI  VỀ - thơ Hoàng Yên Lynh

Nhiều khi buồn nhớ mênh mang
Nhiều khi bước mỏi lang thang muốn về
Cuối trời xa ngái cố quê
Có đàn chim sáo , bờ đê ráng chiều
Quê nghèo mái lá canh riêu
Có hương của đất , giọng Kiều đêm trăng

Nhiều khi nhớ , nhớ miên man
Bên đời phiêu bạt lang thang xứ người
Mãnh trời quê một chút thôi
Để xin sống lại một thời bình an
Để trong giấc ngủ muộn màng
Đong đưa cánh võng chim đàn gọi nhau
Tiếng ai hò vọng đôi câu
" Nhớ về quê mẹ ruột đau chín chiều ..."
Đường chiều xế bóng cô liêu
Ai đi vạn lý ai miền non xa
Để khi bóng ngã chiều tà
Tiếng quê đồng vọng gọi xa trở về
Một đời bỏ xứ xa quê
Một đời vọng động đam mê - một đời
Nghiêng vai tóc trắng mây trời
Quẩn quanh gốc núi non côi lạnh lùng
Về thôi dẫu chẳng tình chung
Về thôi lúa đã đơm bông đợi người
Đôi khi ngóng chiếc lá roi
Nhớ quê nhớ thuở nằm nôi hiên nhà
Quê hương biến động can qua
Bước đi , đi mãi mù xa bến bờ
Quê người canh cánh giấc mơ
Một trời Quảng Trị vẫn chờ đợi nhau
Về thôi tóc đã thay màu
Về thôi mái lá nương dâu cánh cò
Sông xưa bến cũ con đò
Đợi người xa xứ bên bờ quê xưa.


Ho
àng Yên Lynh