(Cảm hứng từ 1 bài thơ cuả thi sĩ Hoàng Lộc)
Có kẻ bỏ làm thơ đi uống rượu
Ta là thằng uống rượu để làm thơ
Thường khi say dễ tìm đến mộng mơ
Người xa rồi nhưng vẫn còn đâu đấy
Trong cơn say một thoáng bỗng quay về
Và vì ta chưa qua được u mê
Nên vẫn nhớ như chưa từng xa cách.
Gia Cát Lượng trong truyện Tàu hiển hách
So với ta cũng rất đỗi tầm thường
Biết bao lần thọ tiễn giưã tình trường
Vẫn đứng vững chưa một lần qụy gối.
Thân chết đứng như lão Từ tiền bối
Vẫn mơ màng một bóng dáng Kiều xa
Hồn hiển linh cho dẫu đã thành ma
Không oán giận trót vung tình vương vãi.
Ta vô mưu nhưng lòng ta rộng rãi
Toan tính gì một cuộc thế trăm năm
Mốt mai kia khi qua chỗ ta nằm
Còn thương xót rưới mồ ta chút rươu.
Viễn thám 22