Tuesday, September 1, 2020

Giấc Mộng Đời - thơ Như Liên








Vẫn còn đó, con đường xưa lối cũ
Dẫn em về thôn làng xóm thân yêu
Chuyến đò ngang đầu ắp khách chợ chiều
Nhiều quang gánh, tiếng cãi tranh huyên náo

Vẫn còn đó, những cụ già nếp áo
Bạc thời gian nặng vá víu cuộc đời
Những trẻ thơ vui vẻ mải mê chơi
Nhìn đời đẹp ươm đầy bao mộng ước

Vẫn còn đó, con đường quê ẩm ướt
Cánh đồng vàng thơm mùi lúa sữa non
Đàn trâu con theo mẹ dẫn lối mòn
Mình ngất ngưởng mục đồng nghêu ngao hát

Vẫn còn đó, cơn gió nồm thổi mát
Cánh diều tre bay lộng giữa thinh không
Chiều quê buồn, ôi! chiều quá mênh mông
Lòng thôn nữ ấp e bao mộng thắm

Vẫn còn đó, căn nhà xưa êm ấm
Hàng hiên dài tràn ngập nắng bình minh
Giàn mướp xanh lủng lẳng quả tròn xinh
Tình ong bướm vẫn đi về rộn rã

Vẫn còn đó, hàng cau cao tỏa lá
Vương nắng chiều níu kéo chút thời gian
Chiều êm êm đi vào buổi hôn hoàng
Làng xóm vắng tiếng côn trùng rên rỉ

Vẫn còn đó, ghế bàn xưa cũ kỹ
Dáng người thân biết tìm kiếm nơi đâu
Những nhớ thương biến thành giọt lệ sầu
Màn hương khói lan dần dần tan rã

Vẫn còn đó, nhưng chẳng còn gì cả
Đời vô thường, dâu biển, có rồi không
Trong cuộc đời ai tắm lại dòng sông
Mong biết vậy, tâm xin đừng vọng mãi.

Như Liên