- thơ Huy Uyên
Ở đó không chờ ngày về
Lữ-khách buồn cúi mặt
Người vây quanh nỗi nhớ
Con tàu ra khơi xa.
Gió lùa qua bến cảng
Trăm năm vẫn dấu buồn
Ai cô-đơn cùng tận
Có thương tiếc nhau không?
Em đi biển xa bờ
Dập duềnh theo con sóng
Bỏ lại người ngẩn-ngơ
Trời nước mây lồng lộng .
Tôi tìm ai mắt đỏ
Vương chi mùi đắng cay
Chiều ba mươi ở New York
Đăm mắt trông quê nhà .
Tình em rồi chia xa
Bao tháng năm cô-lữ
Biết về đâu mái nhà !
Riêng đời ai nhung nhớ .
Đêm trôi cầu bến Cảng
Xa nhau một đời người
Tàu xưa thôi rẽ sóng
Bỏ lại một mình tôi !!!
Huy Uyên
(tháng chạp)