Thu về tiễn biệt tiếng ve
Vàng hoa cúc nở đầu hè đợi
mong
Chiều lam quyện khói sương hồng
Mơn man ngọn gió phải lòng
mây trôi
Sông trăng lấp loáng sao trời
Uyên ương thủ thỉ…ngỡ lời
sương khuya
Hương Quỳnh nhẹ thoảng song
thưa
Tình Thu e ấp…mấy mùa gởi
trao
Hạ tàn, Thu đến xuyến xao
Giọt ngâu đẫm ướt, rơi vào
nhớ nhung
Tình xa, níu mấy ngàn trùng
Bao mùa lá đổ, rưng rưng…nỗi
niềm
Muốn quên…nghe lại buồn thêm
Sầu đêm tình tự, vương lên
mắt người
Ván xưa đã đóng thuyền rồi
Bến khuya lặng lẽ, bồi hồi...trăng
rơi.
Nhật Quang
(Sài
Gòn)