Văng sang từ phía nhà bên
Tiếng gà gáy vỡ toác đêm
thu tàn
Sớm mai tia sáng nằm
ngang
Khói bay nghiêng sợi khẽ
khàng luồn sương
Ánh đèn đêm phố còn vương
Còi xe đã xé rách đường tả
tơi
Lắng tai nhặt tiếng chim
rơi
Tiếng kêu của là úa rời
cành đau.
Nhớ quê sân thượng trồng
cau
Trầu… không: Vẫn thả dây
trầu “neo” quê
Thích "hương"…
bùn - mặc người chê
Cá kho niêu, vại cà thề hợp
ngon
Quê từ cha “nhiễm” sang
con
Trát ngoài “phấn” phố vẫn
còn quê trong
Người quê ở phố, quê…
bong?
Tôi "quê" trong
phố bởi lòng có quê!
Tháng 10 năm 2018
Nguyễn Xuân Môn