Tuesday, August 7, 2018

Cà Phê Một Mình/Gặp Bạn Đồng Môn 
                                 - thơ Hoàng Yên Linh








Cà Phê Một Mình

Sáng ra không bè bạn
Cà phê chỉ một mình
Hỏi tình - tình xa vắng
Hỏi đời - đời chông chênh.

Một mình khơi dĩ vãng
Chuyến xe đời sáu mươi
Con chim già mỏi cánh
Giữa biển đời lẻ loi .

Biết phù sinh thế đó
Vẫn ước vọng dâng đời
Trăm năm không bến đổ
Thôi đành bỏ cuộc chơi.

Một mình ừ một bóng
Không bạn - tình cũng không
Sáng buồn ra quán vắng
Lại một Mình ngóng trông.

Gặp Bạn Đồng Môn
*kỷ niệm với K 2/72 Thủ Đức

Chỉ còn đây bạn với tôi
Mây nghiêng bóng núi mây trôi cuối trời
Từ ngày súng gãy gươm rơi
Bạn bè mất dấu chỉ tôi với rừng
Nâng ly cạn chén tương phùng
Một lần gặp lại chạnh lòng xót xa.

Đường đời vạn nẻo bôn ba
Vầng trăng cũng đã nghiêng tà bạn ơi
Chia nhau ánh mắt môi cười
Nước non còn đó đất trời còn đây
Bọn mình tay lại nắm tay
Hàn ôn kỷ niệm tháng ngày bên nhau
Ngục tù dẫu có thương đau
Tình non tình nước vẫn câu giữ mình
Một này rực rỡ bình minh
Về Tăng Nhơn Phú khúc hành quân ca
Mùa xuân mới có đâu xa...

Hoàng Yên Linh