Héo mòn bên người thân
xác
Hơn 40 năm về Sài-Gòn
Linh hồn trôi hoang vờ vật
Cuộc đời coi như trôi
luôn.
Còn ai níu giữ cầm tay
70 năm đày đọa đời người
Về đây đêm đêm nằm khóc
Đời ta tợ áng mây trôi .
Bệnh-viện trắng màu
tang-chế
Trắng hơn cả suốt đời người
Thôi ta ở lại thêm nữa
Ngoài trời nặng hạt mưa
rơi!
Ta nằm đợi chờ thần chết
Kéo lê thân xác gầy còm
Trên vai mang theo thập-tự
Dấu Thánh cho buồn câu
kinh .
Mê-thức giấc ngủ chiêm-bao
Phật, Chúa bỏ ta ở lại
Đày-đọa chi lời nam-mô
Tây-phương vẫn còn xa
ngái .
Sài-Gòn tháng ngày
dung-thứ
Biết khi nào ngày lên đường
Về đây sinh-lão-bệnh-tử
Kéo dài bi-lụy,đau thương!
(Bv/Yd/SG-5&6-2018)
Huy Uyên