Thơ Xướng Họa - Thy Lệ Trang, Sông Thu,
Ca Dao, Motthoi, Trịnh
Cơ, Thanh Trương,
Ngọc Ẩn Nhi Huyền, Trương Văn Lũy,
Trần Văn Hạng, Thục Nguyên,
Nguyễn Hồng Trân, Như Thu
b ài xướng:
TÌNH LỠ
Tình đến cho nhau thật bất ngờ
Yêu người, yêu cả những vần thơ
Trải lòng Lục Bát- thanh âm nhớ
Vạn dặm trùng dương mờ bóng nhạn
Nửa vòng trái đất khuất trời mơ
Thuyền trăng mất dấu... hồn ngơ ngẩn
Đã lỡ ngàn năm cuộc hẹn hò.
THY LỆ TRANG
MASSACHUSETS
Ngỡ lòng đã khép,thật không ngờ
Đêm nhớ, ngày yêu một nét thơ
Có phải thi nhân đang xướng họa
Chính là nữ sĩ vẫn mong chờ?
Nửa vòng trái đất chia tâm sự
Hai khoảng thời gian góp ước mơ
Tình muộn ngọt ngào như mật sánh
Tiếc rằng trót lỡ một câu hò.
SÔNG THU
KHƠI VƠI CUNG THƯƠNG
Họa hoán vận
Gác chèo tựa nguyệt lẫy câu hò
Gieo sợi xuân ngà dệt ý thơ
Rưng rức nhịp đàn rưng rức mộng
Ngỡ ngàng điệu lý ngỡ ngàng mơ
Liễu nghiêng vườn cũ trơ cành đợi
Bến ngóng thuyền xưa lặng dáng chờ
Nép bóng trăng ngà treo khúc nhạc
Hồn đêm giá buốt đến không ngờ.
CA DAO
TÌNH TA
Chúng mình xa lạ...lại đâu ngờ
Ta đến với nhau đẹp tựa thơ
Bảy chữ, thu sang...luôn ngóng đợi
Tám câu, hè đến...cứ mong chờ
Đêm ngày dìu dặt bao cơn mộng
Năm tháng êm đềm những giấc mơ
Nhạc điệu yêu thương còn réo rắt
Tình vui theo tiếng hát câu hò.
MOTTHOI
GIẤC MỘNG BÊN SÔNG
Ôi, sao gặp gỡ qúa ư ngờ!
Rồi đến, rồi đi tựa trẻ thơ
Mấy độ hè qua sao ngóng đợi
Bao mùa xuân tới lại mong chờ
Thu về hội ngộ người trong mộng
Đông đến chia tay bạn giữa mơ
Trên bến cô liêu trời vắng lạnh
Còn vang tiếng hát với câu hò.
TRỊNH CƠ
Ngoại ô PARIS
TÌNH ĐẾN
Tình đến rồi đi thật khó ngờ
Chỉ còn khúc nhạc với câu thơ
Bao lời âu yếm nghe thương nhớ
Mấy gã tình si đứng đợi chờ
Trách kẻ lìa xa theo mộng ảo
Để người ở lại giữa sầu mơ
Hạc đà biến mất bên trời lạ
Lầu cũ mong chi buổi hẹn hò.
THANH TRƯƠNG
DUYÊN THƠ
Thuận nghịch độc
Đọc xuôi
Duyên thơ lúc đến thật đâu ngờ
Nhận được bài trao họa tứ thơ
Quyên gọi nam phương còn ngóng đợi
Nhạn kêu bắc hướng mãi trông chờ
Thuyền vân tải ý vầy duyên vọng
Bến mộng ươm mầm kết nghĩa mơ
Hiên vắng chiều thu vườn lộng gió
Nghiêng chao dạ ngọc, tiếng ai hò.
Bài đọc ngược
Hò ai dạ ngọc, bút chao nghiêng
Gió lộng vườn thu chiều vắng hiên
Mơ nghĩa kết mầm ươm mộng bến
Vọng duyên vầy ý tải văn thuyền
Chờ trông mãi hướng bắc kêu nhạn
Đợi ngóng còn phương nam gọi quyên
Thơ tứ họa trao bài được nhận
Ngờ đâu thật đến lúc thơ duyên.
NGỌC ẨN NHI HUYỀN
TÌNH LỠ ĐÊM BUỒN
Hay tin tình lỡ thật không ngờ
Ngớ ngẩn canh trường thơ hỡi thơ
Đêm ngút ngàn sâu, sâu luyến tiếc
Ngày thăm thẳm mãi, mãi mong chờ
Dành dàng sóng lụa mây bao phủ
Bát ngát hương đêm trí mộng mơ
Thao thức đôi bờ chao bối rối
Mãnh tình lưu luyến những câu hò.
TRƯƠNG VĂN LŨY
ĐỒNG CẢM
Tâm tư đồng cảm thật không ngờ
Thổ lộ niềm riêng qua ý thơ
Niêm luật Đường Thi quên nỗi nhớ
Đôi vần Lục Bát thỏa mong chờ
Lời buông tứ họa vui đồng điệu
Ý gởi tâm trao thỏa mộng mơ
Đừng trách thuyền xưa đang lạc bến
Lênh đênh sóng nước vẫn reo hò.
TRẦN VĂN HẠNG
Y VẬN
Già đâu già đến thật không ngờ
Còn sức đâu mà thẩn với thơ
Năm vận Đường Thi, đành bỏ lỡ
Tám câu xướng họa, mãi chần chờ
Tuổi già xơi hết thời niên thiếu
Sức yếu đâu còn thuở mộng mơ?
Thôi thế thì thôi, đành thất hẹn
Kiếp sau sẽ đáp trả câu hò.
THỤC NGUYÊN
TƯƠNG TƯ
Ly hương dạo ấy có ai ngờ
Cảm xúc dâng tràn ngấm vị thơ
Khúc hát thâm trầm như muốn đợi
Lời ca réo rắc tựa mong chờ
Con thuyền ngược gió lên sông mộng
Chiếc bách xuôi dòng xuống biển mơ
Bao nỗi tương tư không nói được
Dù xa vẫn nhớ mãi câu hò.
NGUYỄN HỒNG TRÂN
CHIỀU LỮ THỨ
Sao em cứ để dạ nghi ngờ ?
Làm rối tim nồng lạc ý thơ !
Đâu biết phương nầy luôn thấp thỏm
Nào hay bạn ấy chẳng trông chờ
Hắt hiu gió nhẹ tràn nhung nhớ
Tê tái cung sầu dệt ước mơ
Khắc khoải buồn tênh chiều lữ thứ
Bỗng dưng lảnh lót tiếng ai hò ?
NHƯ THU