Qua Cầu
Vàm Cống - thơ Trúc Thanh Tâm
Mười năm
trở lại Lấp Vò
Hai mươi
năm một chuyến phà không em
Còn đâu chợ
chiếu vào đêm
Đèn dầu
năm cũ người quên lâu rồi
Chuyến phà
cuối chở mưa rơi
Phía anh
Thốt Nốt trắng trời nhớ nhung
Tạ từ em
nhé, dòng sông
Lục bình
tím giữa mênh mông lòng chiều
Đâu còn nhỏ
của anh yêu
Chiều nay
phía nhỏ mây đìu hiu rơi
Qua cầu ngọn
gió mồ côi
Thổi qua
anh nỗi ngậm ngùi, nhớ quê!
TRÚC THANH
TÂM
(Châu Đốc)