Wednesday, August 9, 2017

Quê Nghèo Trần Áo Mẹ - thơ Huy Uyên









Những chiều em tan lễ năm xưa
Vẩy tay tiễn người ở lại
Hẻm vắng ánh mắt người
Không sao quên được .

Quay về quê cũ
Bỏ quên con đường góc phố
Quê nhà lận đận áo cơm
Mối tình trôi ra biển cả .

Ai đứng hoài bến đợi
Gió quay ngang mặt sông
Vắng rồi con phà bến cũ
Hồn đọng nghiêng chao thôn làng .

Đọng sầu hình bóng cố-hương
Chợ quê nghèo trần áo mẹ
Nắng trôi trên sông
Xanh xao miền ký-ức .

Hàng cây cườm-thảo đầy nắng
Giấc mơ trăng rải chiêm bao
Tiếng gọi chiều lắng đọng
Quê ơi hiu hắt mái tranh nghèo .

Con đường hun hút liêu xiêu ...

Huy Uyên