Tuesday, August 1, 2017

Mưa Ở Đà Nẵng - thơ Huy Uyên









Mưa qua khung cửa sổ
Ngọn đèn vàng trên cao
Que diêm đêm đầy nhớ
Bóng lung linh sầu.

Gió ngoài kia đổi chiều
Nỗi đau về cùng khắp
Mộ người lãng-phiêu
Lặng nẻo biền dâu âm thầm tắt .

Trần truồng bò quanh loài rắn
Cánh đồng tím màu mưa
Chén thuốc độc cay đắng
Xíết đau chi phận người .

Mưa rót lạnh vào hồn
Ngày em môi hồng má đỏ
Hai mắt chia đôi lá răm
Một mình bu quanh nỗi nhớ .

Ly rượu trên bàn mật đắng
Những sợi tóc bạc phơ
Ngậm ngùi bia mộ táng
Đời rong rêu bất ngờ .

Có phải từ ngày em đi
Mưa giăng buồn hơi thở
Đốt cháy tim ai mối-tình-si
Lấp chôn nấm mộ .

Em bây giờ còn nhớ
Một lần trao đi
vương vấn trọn đời ...

Huy Uyên