Sunday, January 8, 2017

Khi Đang Ở Mỹ - thơ Huy Uyên








Còn lại chiếc bóng dưới ngọn đèn vàng vỏ
Đứng ngã tư Bolsa cắn môi cười
Ở giáo-đường tạ ơn ngày trước
Xa xôi một buổi trở về .

Đêm vội đi bỏ lại cuộc vui
Tôi quá-giang bến xe đời tháng chạp
Thao thức ai để dạ bồi-hồi
Quên mất trái tim
để lại nhà trước khi đến Mỹ.

Để ngậm ngùi đau từng dong ruổi
Vội chi tắt ánh đèn ngoài phố
qua rồi lâu-đài-tình-ái chiêm-bao
Có khi nào buồn không nhỏ ?
Băng bó vết thương giả vờ .

Em mang mối tình thổ-tả tặng tôi
Dưới cơn mưa đêm bất tận
Biển động,giàn hoa giấy, bầu trời
Em lẩn trốn mùa đông gió cuộn .

Ngôn-ngữ em mặt người trần trụi
Em trốn tôi giữa ngã ba đời
Ru tim bao quanh huyền-ảo
Hạnh-phúc người bao vây tôi .

Ở Mỹ trăm vạn nẻo đường
Địa-ngục vọng âm ma quái
Rượu cay, đàn bà và em
Cớ sao không hề quay lại .

Nửa đêm tôi về đóng cửa
Ngậm ngùi em và Pennsylvania
Tôi tỉnh cơn mê trần thế
Đứng giữa Cali ngậm ngùi .

Có bay đi như cánh chim
Tìm nhau ẩn núp nơi xứ lạ
Ẩn-dụ tình bắn nát con tim
Hơi thở người phả đầy con phố .

Những cô-gái-điếm-buồn ở đó
Buổi sáng qua
những chuyến xe điện ngầm
Giờ này em thức dậy
Vẽ khuôn mặt tượng đá hình-dung .

Những lá phong tha thiết gọi chiều
Mùa ngậm-ngùi tiếc nhớ !

Huy Uyên