Kẻ Sinh Sau Gớm Thiệt! - Tiểu Hùng Tinh
Quan đại phu Chủ Ngoạm kí cho người khác kinh doanh lương thực nhưng
không nhận của ai dù một kí gạo. Kí cho người ta mở xí nghiệp gạch ngói nhưng
không nhận dù một viên gạch. Kí cho người ta mở nhà máy cưa cũng
không nhận dù mốt nhúm mạt
cưa. Kí cho người ta hóa giá nhà cửa cũng không nhận dù một phòng nhỏ. Kí duyệt
dự án mà không thèm nhận dù một tờ giấy…
Khổng Tử nghe vậy khen:
- Liêm khiết, chí công vô tư thiệt đúng là học trò ta!
Một thời gian, đột nhiên Chủ Ngoạm bị bắt. Khổng Tử nghe báo, không tin.
Đến khi thấy giải đi ngang mới chạy ra cản đường, kêu:
- Không ai hiểu trò bằng thầy. Nó là trò ruột của tôi, tôi biết nó ngay
thẳng trong sạch, chỉ lo cho thiên hạ, sao bắt nó? Nó không ăn gạo, không ăn vật
tư, không ăn nhà cửa, không ăn của gì ai, không được xúc phạm nó!
Người áp giải trả lời:
- Nhưng thưa ngài, ông ta ăn
vàng. Chúng tôi phải đưa đi giải phẫu gấp, để lâu không tiêu hóa được thì nguy
cho tính mạng. Xin ngài tránh đường cho!
Khổng Tử ớ ra:
- Đúng là hậu sinh khả “ố”, mặt nai nanh cọp, hèn chi nó đi nhiệm chức
đày tớ ngày tám tiếng, đồng lương chết đói, con vợ không nghề ngỗng gì chỉ lo tỉa
mày chuốt móng mà nhà lầu xe hơi, trang bị hiện đại tận răng, không thiếu một
chút gì. Rõ thằng mất dạy!
Tiểu Hùng Tinh