Wednesday, January 18, 2017

Mưa Phùn Vũng Liêm - thơ Tuyền Linh













Mưa phùn rắc giọt lê thê
Phả trên lồi nhỏ đường về xóm thôn
Sợi mưa đan đát vào hồn
Như vây như buộc tôi cùng Vũng Liêm

Nước ròng nước lớn trong đêm
Lòng tôi từ đó dài thêm nghĩa tình
Ngọt như dòng nước con kinh
Vui như phà bến đưa tình về, qua

Quê hương đâu cũng là nhà
Vũng Liêm ơi hỡi…ơi à…Vũng Liêm !
Mưa phùn mười một dịu êm
Cuối năm trời khóc bắt đền thế nhân ?

Phùn mưa hay bụi hồng trần
Rơi chi những giọt lệ thầm trong tôi
Từ ngày tôi về Vũng Liêm
Đã nghe tạnh ráo nỗi niềm riêng mang

Cuối mùa chuẩn bị xuân sang
Xin trời một chút nắng vàng quê tôi
Mùa xuân về đậu trên môi
Nụ cười Đinh Dậu ấm trời Việt Nam

Tuyền Linh