Paris
Xa Rồi - thơ Huy Uyên
Tôi bỏ lại quanh đây trời buồn
Mắt em xanh màu biển nhớ
Đại-lộ chiều nay không em
Ngậm ngùi hoa cỏ .
Đắng chát tình ai bên ly rượu nhỏ
Ở Paris buồn như chiêm-bao
Tiếng còi tàu trên sân ga đầy nhớ
Chiều Đà-Nẵng thu về .
Dâu bể tình em trái tim treo
Lối cũ bước chân xuôi ngược
You make me cry !
Cách chia sơn-khê ngày trước .
Cau trầu vườn xưa ai hái
Em có kịp buổi chợ sáng mai
Chút đau tình em còn giữ mãi
Ở Sơn-Trà chắc em bây giờ ...
Bên sông Sein ngỡ áo em vàng
Đã rụng đầy màu lá úa
Phủ-dụ tôi má trắng môi hồng
Trên tay em sắc bùa phù-thủy .
Ngũ quên mối tình qua vội
Ở Quận-13 rực hoàng-yến xa
Não nùng riêng ai không nói
Lệ thắp lên mắt người .
Em một mình Đà-Nẵng cuối thu
Giọng ai mơ hồ hiên quán
Tóc nghiêng che kín màu trời
Tháng mười ngày mưa ngủ muộn .
Ở Paris mây trời bỏ trốn
Nhớ em tôi biết đâu tìm ...
Huy Uyên