Lời Mẹ Kể - thơ L.T. Đông Phương
Có những khi buồn nhớ lời mẹ
kể
Thuở con chào đời mưa gió triền
miên
Mùa mưa quê ta nhiều cơn bão
lụt
Mái lá nghèo ,chờ nước lớn dâng
lên
Mái lá nghèo, mẹ chờ giờ vượt
cạn
Giường tre kê bên bếp lửa soi
mờ
Muối ớt nướng dành ăn chắc da
thịt
Lá trầu xanh hơ ấm trán con
thơ
Lúa đòng đòng ngâm sâu ngoài đồng
ruộng
Tháng tám mất mùa , mắt mẹ đỏ
hoe
Con đê vỡ, nước tràn lên trước
cửa
Góp mặt đời con cất tiếng oe
oe
Gắng gượng ôm con, gọi đò cứu
vớt
Nước lũ dâng lên ngập hết chiếu giường
Hành lý mang theo vài lon gạo
đỏ
Đò ván nổi chìm,lánh nạn trên
nương
Chuồng trâu bỏ không bốn bề
trống trãi
Láng giềng chen nhau trú ẩn
gió mưa
Gạo sống đành nhai cầm hơi cơn
đói
Quấn vạt áo đà che chắn con
thơ
Ngày ngày dõi mắt về nơi xóm
cũ
Nước lớn mênh mông trắng xóa thôn làng
Đêm đêm nghe con khóc la đòi
sữa
Thấm thía nguồn cơn dòng lệ
chảy tràn
Khi nước rút bồng con về thềm
cũ
Trơ trọi nền hoang mấy chiếc cột nhà
Con mới hai tuần , mẹ hai mươi
tuổi
Gánh vai gầy nặng lắm bước đường
xa !
Những khi buồn vẫn nhớ lời mẹ
kể
Góp mặt đời con chẳng có gì
vui
Xót thương mẹ những chuổi
ngày khốn khó
Tràn ngập tim con thương nhớ
ngậm ngùi !
L.T. Đông
Phương