Sunday, October 16, 2016

Ngày Chị Tiễn Em Đi - thơ Lê Tây










Chị đứng lại bên cầu Cà Mau
Mếu máo cười mắt đầy ngấn nước
Tiễn đưa em rời xa đất nước
Lục bình trôi chẳng biết ngày về

Rời quê hương toả bóng hàng tre
Chị tìm đến tận cùng tổ quốc
Hai tay trắng đàn con nheo nhóc
Đêm nằm lại nhớ Mẹ thương em

Như cây đước dầm mình trong nước
Tháng ngày chờ bồi đắp phù sa
Chị chăm chút đàn con khôn lớn
Giật mình nhìn lại tuổi xuân qua

Đất Cà Mau lắm tôm nhiều cá
Dân ở đây tứ xứ giang hồ
Ngăn nhà mình nhường cho khách lạ
Rượu xỉn rồi vẫn giục nhau “dzô”!

Thế là chị yên cùng đất mới
Em lớn rồi chị chẳng nên lo
Đừng có khóc như là con nít
Ngày em về đừng quá mong chờ

Dáng chị đứng bên cầu hôm ấy
Vẫn theo em đến tận bên này
Nước mênh mông lục bình run rẩy
Biết bao giờ nỗi nhớ nguôi ngoai…

Lê Tây