Chiều Buồn - thơ Trần Văn Hạng
Mây trôi bàng bạc trắng phau
Trời cao trong vắt một màu thiên thanh
Lá vàng điểm xuyết trên cành
Nao nao thu đến lòng canh cánh lòng
Thương ai nâng gót theo chồng
Mười hai bến nước đục trong bến nào
Em giờ lạc bước phương nao
Tháng năm lòng có dạt dào tình quê
Nhớ xưa chung lối đi về
Bao điều hẹn ước nguyện thề sắt son
Chiều vàng song bước lối mòn
Hàn huyên tâm sự vuông tròn tình chung
Trăm năm duyên nợ nấu nung
Trèo non lặn biển cũng cùng song đôi
Tình đời lặng lẽ êm trôi
Ngờ đâu chia cách bồi hồi héo hon
Người cuối bể kẻ đầu non
Tình đầu dang dở chon von tháng ngày
Từ ngày xa cách đến nay
Bặt âm vô tín chẳng hay biết gì
Dáng xưa lòng dạ khắc ghi
Nỗi buồn khắc khoải mỗi khi chiều tà
Mây ơi xin chớ la đà
Cho ta sống lại thiết tha những ngày
Những ngày...ngồi ngắm mây bay
Tình xưa sống lại lòng say...ngậm ngùi...
Trần Văn Hạng