Đốt Thư Tình - thơ Trúc Thanh Tâm
Em về chốn
cũ nhiều xa lạ
Nghe tim
mình rướm máu thương đau
Anh ơi, hạnh
phúc còn đâu nữa
Thực tế là
em với nghẹn ngào
Anh đừng nhắc
chuyện thề non hẹn biển
Em để tang
một tình cảm qua đời
Câu thủy
chung anh đổi bằng gian dối
Em bẽ bàng
giọt nước mắt vừa rơi
Khi em đốt
những thư tình anh gởi
Là lòng em
đã cháy hết ước mơ
Anh đâu còn
của riêng em nữa
Giữa đường
đời anh ngoảnh mặt làm ngơ
Em lạc lõng
giữa dòng sông trong phố
Anh nhấn
chìm bao nỗi khổ đời em
Bờ vai sợi
tóc buông hờn tủi
Nên kỷ niệm
tràn theo bóng đêm
Chúng ta sống
trên muôn ngàn vô lý
Đừng dối
nhau mà che mặt làm người
Bởi quyền lực
bạc tiền và tham vọng
Đủ giết người
từ chót lưỡi đầu môi!
TRÚC THANH
TÂM
( Châu Đốc)