Thursday, October 27, 2016

để còn xưa, sau - thơ tuyền linh









thắp lên ngọn đuốc hắt hiu
tôi soi tìm lại những chiều quê hương
đâu rồi phố cũ làng xưa
con đường phượng vỹ từng trưa học về
tôi tìm tôi ? tôi tìm quê ?
mà ngơ ngẩn mãi ủ ê sắc thần
hình như ai xóa vệt tình
cớ sao ký ức lung linh nhập nhòe
chim bay không có hiên về
để bầy sẻ nhỏ sẻ chia hạt đời
còn đâu nữa… một khoảng trời
bồng bềnh tuổi dại rong chơi hội hè
những đêm bến nước tình quê
trăng treo cổ độ hẹn thề hai thôn
tôi tìm tôi ? thật mỏi mòn
những chiều mưa đổ trần truồng giỡn mưa
tìm đâu tiếng võng giấc trưa
tiếng ru kẽo kẹt bà đưa hiên nhà
vườn rau, giàn mướp, luống cà
tiếng con dế rúc, canh gà rựng mai
mặt trời ló dạng nắng đưa
bước chân mẹ nặng oằn vai gánh hàng
lũy tre lã ngọn đường làng
vẫy chào lũ trẻ cưỡi đàn trâu đi

một rừng ký ức khắc ghi
một Thiên Đường nhỏ thầm thì bên tôi

buồn, vui? tôi biết buồn, vui?
vui, buồn lẫn lộn…hồn trăn trở hồn
thôi đành lật bóng hoàng hôn
viết lên niệm khúc để còn xưa, sau !

tuyền linh