Còn Ta và Kỷ Niệm - thơ Trúc Thanh Tâm
1. GẦN LẮM TÌNH ƠI
Rồi ta về nỗi buồn treo phố nhỏ
Em không đến nên đêm nầy ta nhớ
Cuộc tình cờ còn in dấu chân quen!
Ngồi góc quán, màn đêm như xa cách
Uống cà phê, ta uống thuốc đau buồn
Trong sâu thẳm, giọt đời rơi tí tách
Ta say hồn trong lành lạnh men sương!
Hãy ấp ủ tình nhau từng kỷ niệm
Tóc lụa mềm quấn quýt gió hiu hiu
Em bắt nắng trên cành tay âu yếm
Ở phía vườn ta dán lá bùa yêu!
Trời trong vắt và mắt em huyền ảo
Miền sắc hương môi, má gái chưa chồng
Chút bẽn lẽn em vân vê tà áo
Đời ngọt ngào trải rộng một bến sông!
Tình bay bổng trong rừng yêu ửng nắng
Lá động lòng ríu rít tiếng chim vui
Một cánh áo vô tình bay thấp thoáng
Ta mỉm cười, tình gần lắm tình ơi!
2. XA LẮM TÌNH ƠI
Thời gian nằm chết trên bờ tóc
Ta thấy không gian xuống tận cùng
Hồn bay theo khói cà phê đắng
Ru tình thiếp ngủ giữa mê cung!
Nhìn em ánh mắt, buồn muôn thuở
Ta sợ mai kia lỡ trận tình
Một người đang khóc trong nỗi nhớ
Một người cúi mặt chẳng biện minh!
Ai sẽ ngàn năm ôm hận tủi
Ai sẽ một mình giữa cõi yêu
Đôi ta, hai cánh chim bay mỏi
Nước mắt rồi đây cũng ít nhiều!
Ta sẽ còn ta và kỷ niệm
Những ngày, rồi chỉ một ngày thôi
Em ơi, một kiếp tương phùng đó
Trời bắt chia ly suốt cuộc đời!
Ta không qua hết sông tình ái
Và chiếc đò em cũng đã chìm
Đôi ta, hai cánh chim bay mỏi
Kiếp nầy, gắn bó cũng đành quên!
TRÚC THANH TÂM
( Châu Đốc )