Thursday, March 31, 2016

Quay Lại Khe Sanh - thơ Huy Uyên










1-
Bỏ Khe-Sanh đi từ ngày đó
chiều pha sương sắc máu chiến-trường xưa
giao-thông-hào kẽm gai hầm hố
dấu kín trong tim đến tận giờ .

Pháo bầy pháo chụp phía quân thù
đạn bom vây quanh tối mặt
dưới thung lũng sâu mặt trận chia đôi
chạy dài địa đạo ngập đầy xác chết .

Sân bay Tà-cơn đường lăn loang máu
áo trận chiến-binh lâu rách phai màu
Khe-sanh nửa đêm nghe rúc tiếng cú
còn mất người, đợi đêm qua mau .

2-
Mấy mươi năm quay lại chiến-trường
đạn thù còn ghim hầm hào cũ
tuổi hai mươi súng đạn dao găm
bao quanh bunker xám đen còn loang lổ .

Hỏi linh-hồn cũ, anh còn đâu đó
thoáng quanh đây đầy tiếng rên la
mấy mươi năm một thời máu đổ
tóc xanh xưa làm lính xa nhà .

Trở lại Khe-sanh, hambuger hill
bạn thù vùi xác quên đời lính
ngày đi mẹ quê thắt-ruột-chín-chìu
người bỏ Khe-sanh dở mùa chinh chiến (*)

Trên cao gọi sầu treo hoài niệm
Khe-sanh chôn dấu máu quân thù
đồng-đội xưa bao người nằm xuống
máu trào dâng hận mãi thiên thu .

Đồi quê người cỏ cháy làng Bù
ngày binh-lửa đốt bao tim chiến-sĩ
những buổi hành-quân đạn bom ngang đầu
và những ngôi mộ buồn lấp cỏ dại .

Em gái Pakô, rẩy cà-phê ngút mắt
bốn mươi tám năm về lại Khe-sanh
những hố bom dấu người còn mất
trên đồi xưa ai đăm mắt chong nhìn .

Vết thương người hỏi đã thay da
đất trời Khe-sanh hoài câm lặng
mùa đông lạnh đầy cơn mưa
trên đồi bazan
những đường băng(**) chết trắng .

Về Khe-sanh đâu đây còn nước mắt
rừng ngút ngàn và thung lũng xanh
thôi đâu nhớ đau lòng được mất
thịt da người vùi chiến-trận tôi,anh ?

Huy Uyên(tháng 2-2016)

(*) ngày triệt thoái Khe-sanh 7/1968
(**)sân bay dã-chiến Tà-cơn