Bến Sông Quê - thơ Vũ Trầm Tư
Bến sông quê em ngồi giặt áo
Cây bần cao bóng mát nghiêng
che
Đêm thắp sáng lập lòe đom đóm
Dưới trăng non ai đợi bên hè
Cô thôn nữ dịu dàng đôn hậu
Bao trai làng ngắm nghé ước
mơ
Mái tóc dài rẽ đôi thắt bím
Trái tim em thổn thức bao
giờ?
Bến sông xưa một lần xa xứ
Bỏ làng quê tìm chút công
danh
Chuyến đò xa nghe lòng bối
rối
Em bên bờ ánh mắt long lanh
Mười năm rồi chưa lần gặp lại
Vẫn nhớ hoài hình bóng ngây
thơ
Vầng trăng khuyết chìm sâu
bến nước
Hồn bơi trong kí ức dật dờ
Ngày nào đó hai phương trời
lạ
Kỉ niệm xưa chắc cũng quên
rồi
Em theo chồng về nơi phố thị
Chuyện ngày thơ giờ quá xa
xôi
Vũ Trầm Tư