Tình Người Em Gái La-Gi - thơ Huy Uyên
Đậm dấu chân người về Sông Phan
Xóm Ba-Đăng tháng năm chài lưới
bao ngày mưa bấc thổi qua làng
những cánh buồm căng gió thổi .
Em,tình cô gái nghèo bến đợi
chợ chiều quang gánh mẹ sớm hôm
biển hát khúc tình
em chưa hề nói
thương anh !
Anh hẹn về làng biển Tân-Lang
tắm mát dưới hàng dừa Phước-Lộc
ngọn bấc xưa thổi đượm mối tình
vẫn nước lớn nước ròng trắng màu sóng bạc .
Đã quên cánh buồm"triều-phiên-hải-giác"(*)
Khe-Gà anh ngày bỏ lể,ta qua
lời nguyền hóa đầu xanh chớm bạc
cùng bên nhau vui chuyện quê nhà .
La-Gi rộn rã năm tháng phố-phường
nặng tình bao người xưa đất cũ
những con còng chở gió vào xuân
thầm thì Hàm-Tân hoa xoan tím nở .
Ngày em về lao xao hoa lá
dịu dàng hai má em hồng
sông Dinh chảy về đâu ngọt dòng tôm cá
bên đường xuân đợi,chờ,mong .
Huy Uyên
(*) "Phong táp sơn yên truyền pháo hưởng
TRIỀU
PHIÊN HẢI GIÁC trợ bề thanh!"
tạm dịch: Gió giật sườn non rền tựa súng
súng dồi goc biển trông âm vang!