Ngồi buồn tự ngắm cái thằng Ta
Cảnh cũ vương hồn như vẫn hiện
Người xưa hằn trí chửa hề xa
Tóc sương thẽ thọt : chiều rồi nhé …
Chân mỏi
khua òm : trẻ nữa a !
Răng mất, răng còn cười mếu miệng
Giật mình lại tiếc mãi thời hoa !
CAO BỒI GIÀ
TỰ HÀI LÒNG
Mọi người đều thế, kể luôn ta
Trước trẻ thì sau ắt phải già
Thích ứng tuổi đời thời hiện tại
Mong chi vóc dáng thuở xưa xa !
Da mồi lốm đốm...tiên phong nhỉ ?
Tóc bạc lơ phơ...đạo cốt a !
Đồ cổ luôn luôn là của hiếm
Hậu sinh trân trọng quý hơn hoa !
Sông Thu