Nỗi Niềm - thơ Phương Hà
Bao nhiêu mơ ước vỡ tan rồi
Mắt lệ hoen mờ tê tái môi
Đối bóng cô đơn, sầu khó cạn
Nhìn trăng hiu hắt, muộn khôn vơi
Đêm mưa thao thức nghe chân bước
Chiều gió nghẹn ngào dõi lá rơi
Còn có ai chờ mà đợi mãi
Niềm riêng không thốt được nên lời.
Phương Hà