Ngồi Ở Cà Phê - thơ Viễn Thám 22
#1.
Em cười liếc mắt đưa tình.
Bỗng dưng anh thấy lòng mình nở hoa.
Chỉ xin em chút thật thà.
Nụ cười này tặng riêng ta một mình.
Văn chương chữ nghiã bề bề.
Không qua nỗi cái u mê cuả tình.
Gặp em miệng cứ làm thinh.
Bao nhiêu lời nói thình lình bặt tăm.
Viễnthám22