Say Nửa Đêm - thơ Lê Hoàng
Đầu hôm ngủ một giấc liền
Nửa đêm thức giấc thấy
mình bơ vơ.
Uớc gì có một
nàng thơ ,
Để cho
con mắt thẩn thờ vì yêu.
Một mình
ta cứ chơi liều
Uống dăm
ba “két”, bia “Hill" đả đời.
Tình rằng
uống rượu khơi khơi
Không
bè, không bạn là chơi cú liều .
Nhưng mà, nghĩ lại bao
nhiêu!?
Dăm
ba thằng bạn đi tiêu mất rồi .
Ngẫn
nga, ngất ngưỡng lắm điều
Uống “zô”
quên hết những điều thế gian .
Tưởng
rằng muôn bạc, lắm vàng ,
Ra đi
cũng chỉ làng chàng trắng tay .
Phú,
thơ, nhạc tán hiêu hiêu
Trở về cát bụi tiêu
diêu cuộc đời .
Khuya
nay thức giấc vội vàng
Thì ra
một giấc bàng hoàng ngủ say
Có nàng ta đã không
say!
Vì nàng
ta phải đêm ngày nhớ mong .
Lạ gì
cái thói lộn chồng,
Một năm
vài tháng chổng mông nhiều lần .
Để
cho thiên hạ chơi ngông ,
Thời
nay đen bạc cũng không lạ gì .
Ô hay! tiền bạc của chung,
Sáng ngay túi nọ, chiều dông bóp người .
Ai la, ai chửi mặc người
Xoay
quanh ta cứ cho đời được vui .
Nhưng mà cũng lắm nực cười
Vì
ta nông nổi lắm người khổ đau .
Chém
cha giết chú lúc nào ,
Anh
em bè bạn bỏ nhau là thường.
Mẹ
cha cũng thấy thảm thương !
Vợ chồng
li dị đêm đông lạnh lùng .
Nữa đêm
thức giấ chửi ngông
Chưỉ thằng uống
rượu, chửỉ ông ngâm Kiều
Chửi đời chửỉ lắm đủ điều
Té ra
khi tỉnh biết liều thế thôi .
Sự đời bạc tệ hơn vôi ,
Làm
chi trách cứ, để rồi buồn thêm .
LÊ HOÀNG
(Tặng Kha Tiệm Ly)