Tuesday, August 4, 2015

Ngẫu Hứng Đêm Trăng - thơ Thy Lệ Trang
họa bài Ngựa Hoang Cổ Tích của Thế Lộc









Từ trăng rụng giữa đồi hoang
Chim rừng lẻ bạn gọi đàn khàn hơi
Đêm hoa, pháo nổ vang trời
Em về gấm  trải  mộng đời xênh xang

Từ trong giòng lệ trùng hoan
Cung đàn đã lỗi nhịp tang tính tình
Mai sau đời có hồi sinh
Van trời đừng thả sợi tình theo măy
Từ khi hạc khuất lầu   tây
Rằng người có  biết gió lay nguyệt tà?
Bên rèm trúc lạnh nhìn ra
Dường như có bóng ai xa cuối trời
Từ em theo tiếng gọi mời
Bên chồng vẫn nhớ men hơi môi nồng
Dối lòng chẳng ngóng , chẳng trông
Mà nghìn khuya vẫn chờ mong Dạ cầm!
                             
Thy Lệ Trang

NGỰA HOANG CỔ TÍCH

Xa em từ thủa hồng hoang
Ta như con thú lạc đàn thiếu hơi
Mù tăm giữa chốn đất trời
Liu xiu mấy bận giữa đời ca xang
Nắng mưa giun dế giao hoan
Mình ta vò võ tình tang tang tình
Tưởng rằng trong kiếp tồn sinh
Đôi con ngựa lạc rũ tình đường mây
Nào hay nắng gát mái tây
Phượng Hoàng chiếc bóng lất lây chiều tà
Quán đời ngửa mặt trông ra
Thấy cơn mưa đổ xót xa tuổi trời
"Một chút riêng tư" ta mời
Uống chung rượu hợp phà hơi tình nồng
Cồn khô gió đợi mưa trông
Ngựa hoang sãi vó hí mong Nguyệt cầm.

THẾ LỘC