Một Góc Sân Trường - thơ Nguyễn An Bình
Năm
năm trời trôi qua
Đâu
hay dòng nước cuốn
Những
ước mơ thật xa
Theo
nắng vàng rơi xuống.
Hôm
nay người ra đi
Giữa
hai mùa lá rụng
Đâu
nghe gió thầm thì
Trên
hàng dương xanh ngắt.
Như
gốc bàng trước sân
Đã
nhiều năm thay lá
Ngôi
trường sống nhiều năm
Ra đi
– sao nhớ quá.
Nhìn
hàng điệp mới trồng
Còn
xanh tươi màu lá
Biết
bao giờ đơm bông
Đỏ rực
trời mùa hạ?
Cô
giáo hiền tôi ơi
Ra đi
đừng buồn nhé!
Ngày
mai hai phương trời
Sầu đâu
vương rất nhẹ.
Có
bao giờ trở lại
Ngang
qua cổng trường xưa
Nhìn
hàng cây năm ngoái
Nhớ
gì, trong cơn mưa?
Những
đêm đèn dầu thắp
Soạn
giáo án ngày mai
Bàn
tay lần trang sách
Nghĩ
gì, cho tương lai?
Lá
xanh còn trên cành
Thương
lá vàng rụng xuống
Hạt
sương còn long lanh
Thương
cỏ đùa gió cuốn.
Mai đây
bụi mù trời
Theo
đường xa vô tận
Còn
quấn quít chân người
Thương
hoài người muôn thuở.
Đời
ta như cánh gió
Trải
cho đời bao dung
Như
hạt sương trên cỏ
E ấp
môi thơm nồng.
Gửi
bạn chút nắng vàng
Trong
sân trường tháng chín
Nghe
tiếng trống trường tan
Mà
nghe lòng bịn rịn.
Tạm
biệt nhau bạn nhé
Sao
thấy lòng bùi ngùi
Ở đâu
rồi cũng thế
Chỉ
là cánh bèo trôi.
Gửi
bạn lời chúc lành
Giữa
dòng đời trăn trở
Ngày
mai tống biệt hành
Nghe
lòng rưng chút nhớ.
10/9/1980
Những
ngày rời Thạnh phú-Mỹ Xuyên
Nguyễn An Bình