Ngậm Ngùi Nỗi Riêng (4) - th ơ Tuyền Linh
ở đâu em cũng trên tôi
cái tên mặc định, chỗ ngồi mặc nhiên ?
Hương Nguyễn Hoàng vẫn còn nguyên
Vị trí em vững như kiềng ba chân
sao đi để lại trên sân
Buồn Thu Lá Rụng kín chân tôi ngồi
đếm từng phiến lá… ôi thôi
câu thơ nước mắt, hiểu rồi nhân gian !
thắp lên nến lệ hai hàng
khấn xin Người được sang trang cuộc đời
ngoảnh nhìn thân phận tôi ơi
bến Mê bờ Giác trùng khơi mịt mùng !
vẫn mong dòng chảy thơ Người
chim quyên về đậu đỉnh trời véo von
vẽ lên má thắm môi hồng
không còn một thuở Nỗi Buồn Còn Nguyên
tim tôi dù phải tật nguyền
rung trong tri kiến hữu tình cũng cam
dẫu cho tuế nguyệt đoạn tràng
với tôi, huyễn mộng là làn hương thơm
Người hỡi Người, xin tri ân !
tuyền linh