Friday, July 17, 2015

Ngại Ngùng - thơ Lê Hoàng












Em nói yêu thương , nhưng em còn ngại ngùng
Ngại sương mai, ngại nắng hoàng hôn
Ngại những lúc em buồn và thương nhớ  mông lung
Chiều Đà Lạt mênh mang trời u ám
Em muốn đến, nhưng tình  chưa đủ
Đón yêu thương nhưng e ngại tương lai
Làm sao biết đường tình là hoa dại ?
Hay bông hồng  thắm thiết yêu đương ?
Em cứ ngại ngùng như chưa quen biết
Tình yêu kia em trăn trở nhiều lần .
Thôi! đành vậy chúng mình chờ nhau ngày tha thiết
Rồi bên nhau tay nắm lấy tình yêu
Cho thương nhớ tràn đầy đôi môi mỏng
Em cứ nhớ tình nào cũng vậy
Gắn yêu thương thì tất cả là của tâm hồn.

Lê Hoàng