Wednesday, July 1, 2015

Áo Mơ Phai - thơ Nguyễn An Bình








Qua đi bao mùa nắng
Đã tàn mấy mùa mưa
Ngược xuôi từng năm tháng
Tình ngày xưa rất xưa.

Tường vôi màu rêu úa
Rộn ràng trái tim non
Gió bay tà áo lụa
Thắm hồng bờ môi son.

Nghe như tiếng chuông mơ
Của một thời xa quá
Để tình tôi ngẩn ngơ
Bên hiên đời trút lá.

Thời gian như cánh bướm
Mang theo hạt phấn vàng
Tìm đâu mùi hương nhụy
Giữa hai bờ nhân gian.

Em ơi chân trời cũ
Bụi xóa nhòa vết chân
Tiếng chim bên cửa lớp
Còn thoảng hương ngọc lan?

Tình tôi sao em giữ
Tình em tôi lạc loài
Đường phượng bay mù lối
Chỉ còn áo mơ phai.
           
22/4/2015
Nguyễn An Bình