Saturday, May 30, 2015

Chùm Thơ Bằng Hữu 
          - Kiều Văn Phẩm, Nguyễn Văn Phòng, Ngô Văn Sáng, 
                Hoàng Phụng Thiên, Hoàng Anh Vi









1/      NGUYỄN TRÃI

Bút trung dâng sớ giaỉ oan "thần "
Án Lệ Chi viên, biến lệ "dân"
Trang sử ngàn năm xanh núi Tản
Mộ bia muôn thuở tím sông Ngân
Ức Trai chính trực thua gian nịnh
Thị Lộ trung kiên lợi ác nhân
Máu đổ Côn Sơn trời đất thảm
Văn thơ rướm máu khóc công thần
                                                                                                    
KIỀU VĂN PHẨM

2/      CẢM GIÁC TÂY HỒ

Xào xạc hàng cây nhạc khẽ lời
Cung đàn điệp khúc vọng muôn nơi
Chiều về giăng trải tình luôn đọng
Tối lại thoi đưa nghĩa chẵng rời
Đầy ấp trăng sao hồn thả ngõ
Ngập tràn mây gió ý khôn vơi
Cổ kim đạo đức răn lòng trẻ
Hậu thế noi gương tốt đẹp đời
                                                                                        
NGUYỄN  VĂN PHÒNG

3/      DẤU ẤN TIỀN NHÂN

Tự hào muôn thuở đất Đồng  Nai
Mở rộng phương Nam bậc trí tài
Rừng rậm đất lành dân lạc nghiệp
Sông sâu dòng thuận khách trùng lai
Ba trăm năm trước không ngần ngại
Muôn thế hệ sau vẫn miệt mài
Trầm mặc khói hương luôn tưởng nhớ
Trấn biên bia khắc chẵng hề phai
                                                                                                  
NGÔ VĂN SÁNG 
                                                                
4/      THẾ NHÂN
                             
Đau thương dâu bể lệ rơi tràn
Lũ quét mưa cuồng tiếp nắng chang
Thống khổ bần dân tuôn máu đỏ
Ung dung quan chức dựng cung vàng
Nhà cao ngất ngưởng so trời dọc
Vườn rộng điệp trùng khuất biển ngang
Vất vả nhân sinh cam khổ lụy
Nhàn du trưởng giả học đòi sang .
                                                                                                        
HOÀNG PHỤNG THIÊN 
                                                                
5/      KHOẢNH KHẮC MÙA HÈ

Chiều ngả đầu non nắng sắp tàn
Hạ còn oi ả bóng thu sang
Ve sầu trổi khúc thân rời rã
Xác phượng lìa cây lá võ vàng
Gió thoảng mặt hồ khua vắng lặng
Cành khô xào xạc khuấy âm vang
Hè qua, thu đến sầu bao nỗi
Đông lại, xuân sang hưởng chút nhàn . 
                                                                                      
HOÀNG  ANH VI