Sài Gòn Mùa Hoa Điệp Vàng - thơ Huy Uyên
Những con đường Sài-Gòn đầy hoa túy-điệp
trên cao sáng vòm cây rực vàng
kể từ em đi mấy mùa tưởng tiếc
mùa hạ và hai người
đứng lặng gốc bằng-lăng .
Hàng cây xanh màu phố Nguyễn-thị-Minh-Khai
mưa hoa chạy dưới trời trở gió
Nắng kịp lên phố người đắm say
em ngẫn ngơ nhìn hoa điệp nở .
Những bông hoa trải chân em bước
lao xao tiếng ai bên thềm
mây cũng xanh màu trong vắt
hồ chiều đầy trong hai mắt em .
Ký ức xao trôi kỷ-niệm xưa
đậu mãi tim người không nói
Sài-Gòn những buổi đi về
vàng một màu tơ trời ngũ sắc .
Em hỏi tôi chừng nào hoa điệp nở
Sài-Gòn không mùa xuân-hạ-thu-đông
tháng ba mưa theo tháng sáu
tặng đời nhau kín những mối tình .
Mùa hoa ấy để rồi xa em
hoa Sài-Gòn thôi vàng thêm nữa
quanh tôi chạy mãi đi tìm
đôi mắt lá răm chở trời đầy gió
Sài-Gòn gởi về em nổi nhớ
hoa điệp thôi vàng từ độ xa nhau .
Huy Uyên